Có Chàng Trai Viết Lên Cây - Phan Mạnh Quỳnh《有个男孩在树上写下》潘孟琼
Có chàng trai viết lên cây有个男孩在树上写下Lời yêu thương cô gái ấy对那个女孩的爱Mối tình như gió như mây爱情像风又像云Nhiều năm trôi qua vẫn thấy多年后还能看见Giống như bức tranh vẽ bằng dịu êm ngày thơ仿佛是童年记忆描绘的风景画Có khi trong tiềm thức ngỡ là mơ还以为是梦境Câu chuyện đã rất xa xôi这个遥远的故事Niềm riêng không ai biết tới这段无人知晓的感情Hai người sống ở hai nơi两人天各一方Từ lâu không đi sát lối早已各奔东西Chỉ thương có người vẫn hoài gìn giữ nhiều luyến lưu但有人依旧念念不忘mỗi khi nhớ đôi mắt biếcnhư thời chưa biết buồn đau总想起那双明亮的大眼睛透露出少女的天真无邪Ngày cô ấy đi theo chân mẹ cha她跟着父母离开的那天Chàng trai bơ vơ từ xa trong tim hụt hẫng như mất một thứ gì那个男孩孤独地站在远处心里空落落的好像丢了东西。Không ai hiểu thấu vìtình yêu những đứa trẻ con thì没有人理解 因为小孩子的爱情vu vơ nhanh qua đâu nghĩ gieo tương tư đến dài như thế来去匆匆 谁知此情竟如此绵长Đời muôn ngả mang số kiếp đổi thay人生有太多命运的岔路口Rồi khi tình cờ gặp lại hai thân phận khác dẫu tên người vẫn vậy待到有缘再见我们身份已变 而名字未变Có một người vẫn vậy有个人还是老样子Thì ra xa nhau là mất thôi原来走着走着就散了Tay không chung đôi chỉ giấc mơ vẫn còn bồi hồi trọn đời后悔没有握住彼此的手 徒留虚无的梦想Có chàng trai lúc xuân xanh那个男孩正意气风发Ngược xuôi bon chen đất khách经常在外奔波劳累Mối tình cứ thế phai nhanh淡忘了爱情Dường như thôi không nghĩ đến似乎不再想起Ít lâu có cô gái làm dịu êm hồn đã khô不久后 有个女孩抚慰了他孤独的心 Dẫu không có đôi mắt giống mùa thu尽管她没有一双秋天般的眼睛Câu chuyện đáng lẽ xa xôi本来故事已经很遥远了Niềm riêng không ai nhắc tới没人再提起这段感情Nhưng rồi ngăn cách xa khơi两人天各一方Một hôm cơn mưa dẫn lối一天 下着倾盆大雨Thấy cô gái năm ấy khiến thổn thức như lúc đầu他见到当年那个女孩 再见亦如初见Vẫn nơi đó đôi mắt biếc nhưng giờ đã biết buồn đau只是那双明亮的大眼睛里 多了一丝忧愁